"Siêu nhân" giữa đời thường "Hồi nhỏ, thấy người dân được cứu ra khỏi đám cháy nhờ lính cứu hỏa, mình cảm tưởng họ giống siêu nhân vậy nên quyết tâm nuôi dưỡng ước mơ, hi vọng sẽ trở thành một lính cứu hỏa". Đó là những lời chia sẻ của Đỗ Đức Việt (24 tuổi) khi đang miệt mài học tập và rèn luyện ở Trường Đại học Phòng cháy chữa cháy. 15. Puella Magi Madoka Magica. Madoka và những người bạn của cô sống một đời sống thông thường cho đến khi một vật thể được gọi là Kyubey đưa ra cho họ một thỏa thuận hợp tác, yên cầu phải trở thành một cô gái phép thuật để chiến đấu với phù thủy, và đổi lại Chuyện có thật giữa đời thường: Chính phủ Hồng Kông thừa nhận cửa hàng bị 'Ma gọi đồ ăn'. Sự việc xảy ra vào tháng 12 năm 1989. Tại phía bắc phố Tân Giới của Hồng Kông có một quán ăn tên là Triều Dũng Ký, thường phục vụ các món ăn bình dân như cơm cuộn Bạn đọc Hồ Nhật Kha tấm tắc: "Từ mẫu giữa đời thường. Nhận nuôi 1 người đã khó. Nhận nuôi người tâm thần còn khó hơn 100 lần. Khâm phục!". Bày tỏ sự niềm xúc động đặc biệt, bạn đọc Nguyễn Tiến Chinh chia sẻ: "Trước là chúc mừng anh Đông ngày đoàn tụ Đời thường không thường thường chỉ ở những khoảnh khắc nhất định. Và để ghi lại được khoảnh khắc đó ắt phải hội đủ 3 yếu tố Thiên Thời - Địa Lợi - Nhân Hòa. Có những hành động diễn ra rập khuôn hằng ngày nhưng khung cảnh đó, ánh sáng đó chỉ có thể gặp 1 lần trong đời. Vì vậy, bức ảnh đó cũng sẽ trở thành bức ảnh để đời. Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Mạch Ma Thuật. Mạch Ma Thuật 魔術回路, Majutsu Kairo?, Magic Circuit hay Mạch Ma Lực 魔力回路, Maryoku Kairo? là một hệ thần kinh giả trải khắp cơ thể con người và là thứ quyết định xem người đó có đủ tư cách để trở thành một pháp sư hay không. Chức năng thông thường của những mạch này là đóng vài trò như những con đường chuyển hóa Sinh Mệnh Lực 生命力, Seimei Ryoku? thành Ma Lực, nhưng con người đã học được cách kiểm soát và dùng chúng để thực hiện những điều huyền bí. Chúng là thứ kết nối thế giới vật chất với trung giới, vốn là con đường kết nối tới các Đại Nghi Thức nền móng. Nếu ma lực là năng lượng để hiện thực hóa các quy tắc của hệ thống Lý Luận Ma Thuật, thì Mạch Ma Thuật là ống dẫn để chuyển hóa ma lực và truyền thứ năng lượng ấy từ pháp sư sang hệ thống đó. Cơ chế[] Mạch Ma Thuật gắn liền với linh hồn của một pháp sư và đôi khi có thể xuất hiện trên bề mặt cơ thể với hình dạng gần giống như các dây thần kinh. Các trạng thái Mạch Ma Thuật khác nhau của Shirou. Để vận hành Mạch Ma Thuật cần phải thông qua những chuyển động của cơ thể. Vì thế, một số người thường nhầm lẫn rằng Mạch Ma Thuật là một phần của cơ thể. Cấu thành của chúng bao gồm thành phần cốt lõi là những đoạn mạch, và các mối rẽ dùng để nối phần cốt lõi với não bộ. Mạch Ma Thuật không thay đổi theo thời gian và một khi đã bị thương tổn thì chúng sẽ không thể tự hồi phục. Rất hiếm có trường hợp mà Mạch Ma Thuật vẫn hoạt động sau khi cơ thể đã chết. Khi đó, cần phải phá hủy não bộ mới hoàn toàn mới có thể dừng được chúng. Chất lượng và số lượng của Mạch Ma Thuật cũng được xếp hạng dựa trên các chữ cái tương tự như Ma Thuật, và kết cấu của chúng cũng đa dạng tùy thuộc vào từng pháp sư. Số lượng Mạch Ma Thuật trong cơ thể mỗi người được xác định ngay từ khi họ sinh ra và không tăng hoặc giảm theo thời gian. Do đó, những người thuộc các dòng tộc pháp sư lâu đời thường sẽ sở hữu Mạch Ma Thuật mạnh hơn. Tuy nhiên, vẫn có thể thay đổi số lượng Mạch Ma Thuật bằng các phương pháp nhân tạo. Một trong số đó là thiết lập một kết nối ma thuật giữa hai pháp sư và vận chuyển Mạch Ma Thuật thông qua nó. Bởi vì Mạch Ma Thuật thuộc về linh hồn nên quá trình cấy ghép cần phải có sự đồng nhất giữa cả thể chất lẫn tinh thần. Nhưng ngay cả khi đó, độ phức tạp và nguy hiểm của nó vẫn tương tương với những ca cấy ghép các bộ phận cơ thể. Ngoài ra, vì Mạch Ma Thuật sẽ trở nên bất ổn nếu bị xáo trộn trong trạng thái đang hoạt động, nên nguy cơ cả hai bên đều tự diệt là không hề nhỏ. Vì những lý do trên, các dòng tộc pháp sư thường không xáo trộn đến Mạch Ma Thuật của những thành viên khi họ còn sống, mà thay vào đó cố gắng tăng số lượng Mạch Ma Thuật cho các hậu duệ của mình. Nhưng nên nhớ rằng, số lượng không phải là tất cả, bởi vì chất lượng và độ chuẩn xác cũng là một yếu tố quyết định đến sức mạnh của Mạch Ma Thuật. Điển hình như dòng họ Aozaki nổi tiếng với những pháp sư sở hữu số lượng Mạch Ma Thuật tuy ít, nhưng có chất lượng tuyệt hảo. Trong khi đó, dòng họ Barthomeloi lại sở hữu Blue Blood, một hệ thống Mạch Ma Thuật quý phái với số lượng vượt trội. Một người bình thường không thuộc về các dòng tộc pháp sư thường hiếm khi sở hữu một Mạch Ma Thuật. Nếu có, họ sẽ được xem là một thể đột biến. Mặc dù Kotomine Kirei được sinh ra cùng một Mạch Ma Thuật không thuộc về dòng họ mình, ông lại không phải là trường hợp đột biến. Bởi vì Mạch Ma Thuật đó là phần thưởng của bí tích thánh hội giành cho Kotomine Risei, cha của ông, vì những năm tháng phục vụ tận tụy. Mạch Ma Thuật, dù vậy, vẫn là một thứ vốn không thuộc về cơ thể con người, nên chúng sẽ gây đau đớn và tê liệt cho phát sư mỗi khi được kích hoạt. Không mấy người sở hữu chúng và số lượng Mạch Ma Thuật trong cơ thể người thường là gần như bằng không. Ngoài ra, việc sử dụng Mạch Ma Thuật cũng khiến cho nhiệt độ trong cơ thể pháp sư tăng lên. Trong Cuộc Chiến Chén Thánh lần thứ tư, Kiritsugu Emiya đã lợi dụng điều này để phát hiện các Master đối địch bằng kính dò nhiệt. Mạch Ma Thuật sẽ được "khai mở" sau khi ma lực chảy qua chúng lần đầu. Kể từ đó, người sử dụng có thể tự do kích hoạt chúng bằng một công tắc tinh thần. Thứ tượng trưng cho công tắc đó có thể khác nhau tùy vào mỗi pháp sư. Emiya Shirou tưởng tượng nó như việc bóp cò súng. Trong khi Tohsaka Rin lại liên tưởng đến việc tự đâm dao vào tim mình. Ngoài ra, một số người chỉ có thể kích hoạt công tắc này dưới những điều kiện nhất định, như là tự gây thương tích cho họ hoặc cảm thấy bị kích thích. Trước Cuộc Chiến Chén Thánh lần thứ năm, Shirou Emiya nghĩ rằng cậu cần phải "xây dựng" một Mạch Ma Thuật mới mỗi lần muốn thực hiện ma thuật. Cứ mỗi lần như thế, cậu lại tạm thời và vô tình biến đổi một phần dây thần kinh của mình thành các Mạch Ma Thuật. Quá trình đó vô cùng nguy hiểm, vì nếu thất bại cơ thể của cậu sẽ bị liệt dần từ bên trong. Và ngay cả khi thành công thì sự đau đớn mà nó mang lại cũng không khác gì đặt một thanh thép nóng vào cột sống. Ban đầu, cả hai người dạy ma thuật cho cậu Kiritsugu và Rin đều không chú ý đến thói quen này. Vì thế, sau khi Mạch Ma Thuật bẩm sinh thật sự của cậu được "khai mở", hệ thần kinh của Shirou Emiya trở nên nhiễu loạn vì phải tiếp nhận nguồn năng lượng quá lớn. Khác với người thường, Arturia sở hữu một Lò Tâm Ma Thuật 魔術炉心, Majutsu Roshin?, Magic Core thay vì Mạch Ma Thuật nhờ vào dòng máu rồng của mình. Công suất của nó lớn hơn Mạch Ma Thuật của bất kỳ con người nào. Nếu như cơ thể của một pháp sư là một cỗ máy sản sinh ma lực, thì Lò Tâm Ma Thuật của Arturia có thể được xem là một nhà máy sản sinh ma lực. Những vật tương tự như Sách Phép Prelati Bảo Khí của Gilles de Rais có một Lò Ma Lực 魔力炉, Magical Energy Reactor? giúp cung cấp cho người sử dụng chúng một nguồn ma lực gần như vô hạn. Những sinh vật như Lugh Beowulf và Arcueid Brunestud sở hữu Hồi Quy Thần Đại 神代回帰, Regression to the Age of Gods? một phiên bản cao cấp của Mạch Ma Thuật, cho phép họ tạo nên những phép màu cổ xưa hơn cả Ma Pháp trên Trái Đất. Hồi Quy Thần Đại cũng có hệ thống xếp hạng tương tự như Mạch Ma Thuật với hai thước đo chất lượng cho biết mức độ phi thường của những phép màu đó so với hiểu biết của loài người, và số lượng cho biết phạm vi ảnh hưởng của nó với môi trường xung quanh. Tuy có kết cấu tương tự như Hồi Quy Thần Đại, các Khiển Sứ Linh Ploy của Kuonji Alice lại không có xuất xứ từ Thời Đại Thần Thánh nên ta không thể dùng cùng một hệ thống xếp hạng để phân loại chúng. Tham khảo[] Ma Thuật Sinh vật Ác Ma • Doll • Golem • Homunculus • Huyễn Tưởng Chủng • Khiển Sứ Linh • Linh Thể • Loài Người • Loài Rồng • Ma • Ma Cà Rồng • Pháp Sư • Phù Thủy • Thần Linh Cuộc Chiến Chén Thánh Anh Linh • Bảo Khí • Chén Thánh • Đại Chén Thánh • Kỹ Năng • Lệnh Chú • Master • Quy Tắc Thông Số • Servant • Thẻ Bài Trường Phái • Vật Xúc Tác Tổ chức 27 Tử Tông • Cơ Quan Bảo Hộ Chaldea • Giáo Hội • Hiệp Hội Pháp Sư • Tổ Chức Trừ Ma Khái niệm Căn Nguyên • Chiếu Ảnh • Cố Hữu Kết Giới • Danh sách Ma Thuật • Kết Giới • Khắc Ấn Ma Thuật • Không Tưởng Hiện Thực Hóa • Lễ Khí • Linh Địa • Linh Hồn • Lời Phép • Ma Lực • Ma Nhãn Trực Tử Ma Nhãn • Ma Pháp • Đệ Nhị Ma Pháp • Đệ Tam Ma Pháp • Đệ Ngũ Ma Pháp • Mạch Ma Thuật • Nguyên Tố • Siêu Năng Giả • Thần Bí • Thế Giới • Vũ Khí Khái Niệm • Xưởng Phép Thể Loại Tôn Giáo – Tâm Linh Tác Giả Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm NXB NXB Hồng Đức CTy Phát Hành Chính Thông Số Trang 107 Ngày Xuất Bản 01 – 2018 Xem Giá Bán Trên FAHASA T I K I SHOPEE I. Giới thiệu sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Sống Đạo Giữa Đời Thường “Phật pháp rộng sâu khó nghĩ bàn Trăm ngàn ức kiếp khó tìm cầu Nay con thấy nghe xin trì tụng Nguyên rõ Như Lai nghĩa nhiệm mầu.” Nghĩa nhiệm màu ấy nay được Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm trình bày rất ngắn gọn súc tích nhưng rất dễ hiểu và dễ ứng dụng trong cuộc sống hàng ngày. Chúng con chưa có duyên tu, nhưng lại có may mắn được tiếp xúc và thực hành lời dạy đó. Mới nhận ra mình như có được những viên ngọc sáng trong bầu trời Phật pháp. Thật an lành và hạnh phúc biết bao khi chúng ta được tiếp xúc giáo pháp và các bậc thánh tăng để nhận rõ chân tâm và gieo trồng những hạt giống từ bi, trí tuệ những hạt giống của tình thương yêu và sự hiểu biết đến muôn loài. Thông tin về tác giả Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm. Ngài sinh năm 1930, trong một gia đình nông dân nghèo tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Năm 13 tuổi 1943, Ngài xuất gia tại chùa Quảng Giáo. Ngài đã từng nhập thất sáu năm tại núi Cao Hùng, Đài Loan, đi du học tại Nhật Bản, nhận bằng Tiến sĩ văn học, đảm nhận Viện trưởng Viện nghiên cứu và Phiên dịch Kinh Phật, sáng lập ra Pháp Cổ Sơn… Bằng những nỗ lực không mệt mỏi trong việc đem lại lợi ích cho mọi người, Ngài được coi là một trong bốn vị Hòa thượng nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng nhất tại Đài Loan thời hiện đại. Sau khi xuất gia không bao lâu, do thời cuộc chiến tranh loạn lạc, năm 1949, Ngài đầu quân nhập ngũ, nhằm báo đáp ơn quốc gia, trong thời gian phục vụ quân dịch, Ngài tình cờ gặp Ngài Linh Nguyên lão Hòa Thượng cũng đang phục vụ trong quân đội và được Ngài truyền thọ giáo pháp thiền tông. Sau 10 năm phục vụ quân dịch, Ngài tái xuất gia với Hòa Thượng Đông Sơ vào năm 1959. Tái xuất gia được 2 năm, Ngài quyết định nhập thất, nghiên cứu và hành trì Phật Pháp, trong thời gian nhập thất, Ngài đã hoàn thành 9 tác phẩm quan trọng, làm cơ sở cho công cuộc hoằng pháp sau này như So Sánh Tôn Giáo Học, Giới Luật học cương yếu, Chánh Tín Phật Pháp…. Sau 6 năm miên mật hành trì, Ngài nhận thấy Phật Pháp thậm thâm vi diệu là thế, nhưng người thật sự hiểu được Phật lý thì không bao nhiêu, nên từ đó Ngài phát nguyện hoằng dương chánh pháp, đào tạo Tăng tài, chấn hưng nền học thuật Phật giáo. II. Review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Dưới đây là tổng hợp Review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường của Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách mà không cần mất thời gian tìm kiếm. Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi & cập nhật thông tin mới nhất nhé. 1. VIET HUNG review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Làm một fan ghiền các sách của Thầy Thánh Nghiêm, lại một lần nữa tôi nhận được rất nhiều giáo huấn sâu sắc về giáo lý nhà Phật từ cuốn sách nhỏ này. Tôi xin được chia sẻ các ghi chú từ cuốn sách mà tôi tâm đắc ở đây đến mọi người. Trước đây có chị vợ đến cầu xin tôi giúp đỡ, do chồng chị mê nhậu nhẹt, cờ bạc. Mỗi lần anh ta nhậu trở về nhà thì gây ồn ào, không những gà bay, chó chạy trốn mà ngay cả các con cũng sợ khi thấy ba về. Tôi hỏi “Vậy chị có muốn ly hôn không?” Chị nói “Dạ, con hy vọng tìm cơ hội để cứu vãn cuộc hôn nhân và mái ấm gia đình.” Tôi đề nghị chị hãy chí thành tụng hai chục nghìn biến chú Chuẩn đề thì có khả năng chuyển biến tốt. Kết quả, chồng chị vẫn nghiện rượu như ngày nào, chẳng có thay đổi chút nào; ngược lại, chính chị thay đổi. Chị nói, sau khi tụng hai chục nghìn biến chú Chuẩn để thấy tâm mình an ổn, tâm hoàn toàn yên tĩnh thì tâm từ bi và tâm trí tuệ giống như nước suối tuôn ra. Suốt ngày, chị không còn trách mắng chồng nữa, cũng không than thở số phận hẩm hiu, gặp phải ông chồng hung hăng, cờ bạc. Lúc này, chị hết lòng nuôi dưỡng ba đứa con, vẫn bảo các con chấp nhận sự không biết hói cải, ngu si đáng thương của ba. Do đó, mỗi lần chồng chị uống say xỉn về, chị và các con không chạy trốn, cũng không cãi nhau; cả bốn mẹ con ân cần chăm sóc, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng họ. Dần dần, chồng chị biết hối cải, cảm thấy hổ thẹn khi gây ồn ào trong nhà. Bầu không khí trong gia đình chị cải thiện từ từ. Sinh tử phiền não của mỗi người đều phải dựa vào sự tu hành của chính mình mà được giải thoát. Cho dù thân như cha mẹ, anh em cũng không thay thế được; giống như ăn cơm, mình ăn thì mình no, không có ai có thể ăn giúp ai được. Có rất nhiều người nói khoác mà không biết xấu hổ “Tôi làm việc rất trong sạch, ngước lên không xấu hổ với trời, cúi xuống không hổ thẹn với đất, chẳng có việc gì mà phải sám hối.” Tất nhiên ở thế gian có rất nhiều người quân tử làm việc chính đáng, phong thái chính trực; nhưng không thể quên đi đời quá khứ mà không nói đến, chỉ biết khởi tâm động niệm ngay hiện tại. Chúng ta thừa nhận chính mình từ đời quá khứ cho đến ngày nay, trong lúc bất giác phạm rất nhiều sai lầm thì hãy dũng cảm chấp nhận những hoàn cảnh hiện tại. Người bình thường khi gặp hoàn cảnh khốn cùng, thì thường oán trời trách người, trách ông trời không có mắt, không phân biệt thiện ác, không nhận rõ tốt xấu. Kết quả, họ mắc hết sai lầm mất niềm tin là oán ghét đời. Người chịu sám hối thì có thể chấp nhận tai nạn bình tĩnh thản nhiên; vả lại, dựa vào tai nạn mà họ rèn luyện tâm thái càng cung kính, càng khiêm tốn. Cho dù, họ nếm trải vùi dập rất nhiều, nhưng vẫn giữ được tín tâm và từ bi trong tính người. Thực ra, các loại hoàn cảnh của nhân sinh đều là bài học cho chúng ta học tập. Có người giải quyết được nghịch cảnh, nhưng chưa chắc gì giải quyết được thuận cảnh. “Sau khi được làm quan, cưỡi ngựa đi trong mùa xuân, chỉ trong một ngày đã ngắm hết hoa Trường An”. Có rất nhiều người khi nản lòng vẫn thường chịu khó khuyến khích mình, nhưng một khi được thăng quan tiến chức thì sống buông thả, đắc ý vên váo; lời nói, hành động, cử chỉ không có chừng mực, nên tai nạn theo đó mà đến rất nhanh. Cho nên, lúc bình yên phải nghĩ đến lúc nguy hiểm; thành công phải nhẫn, vui sướng cũng phải nhẫn. Nếu như chỉ đóng cửa ngồi ở đó, động cũng không động thì gọi là tu hành? Như thế thì tảng đá, khúc gỗ cũng xem là tu hành; cho nên, tĩnh chưa chắc là thiền, động cũng chưa chắc là không thể học thiền. Nhưng người tu thiền trước phải có nền tảng tĩnh, bằng không muốn tâm bất cứ lúc nào cũng yên tĩnh thì không thể được. Cho nên, người mới tu, trước phải luyện tập ngồi trong yên tĩnh. Dần dần mới có thể ứng dụng phương pháp thiền trong cuộc sống hàng ngày bất cứ lúc nào, nơi nào. Cuối cùng trong bất kì tình huống nào cũng có thể làm cho tâm mình an ổn. Đây là tu hành thực sự. Trên đây, tôi nói phương pháp trong tĩnh, còn về phương pháp trong động, là ở trong hoàn cảnh đối diện tất cả mọi việc, biết rõ nó là gì. Khi người khác ca ngợi, ta không cần phải mừng; khi họ mắng ta, cũng không cần phải buồn. Bởi vì, đây là lập trường của họ, chẳng có liên quan gì đến ta. Chỉ cần ta biết việc này là tốt rồi. Còn về người bị họ mắng có phải là ta không? Đây là vấn đề khác. Nếu như họ mắng đúng thì ta phải hoan hỉ chấp nhận; còn nếu họ mắng sai thì người họ mắng hoàn toàn không phải ta; cho nên không cần phải bị ảnh hưởng do họ. Cũng chính là nói, khi hoàn cảnh khiến cho chúng ta sinh ra hoang mang, bất an thì phải đối diện nó, nhưng không nên cho nó có liên quan đến mình; như thế, dù ở trong động mà vẫn an ổn. Kỳ thực, tôn giáo giúp cho mọi người nhận biết được ý nghĩa và giá trị của mạng sống. Nhận biết điều này thì thoát khỏi nỗi hoảng sợ và lo lắng về sinh tử vô thường. Do đó, khi chúng ta cử hành nghi thức cầu siêu, không chỉ đối với người chết mà còn cho người thân. Nhưng nội dung lễ cầu siêu, hoàn toàn không chỉ là nghi thức mà thôi, nghi thức chỉ là giới thiệu, giúp cho mọi người hiểu rõ cầu siêu là việc quan trọng. Cầu siêu có hiệu quả nhất, không quyết định ở pháp hội nào, tụng bao nhiêu kinh, mà ở nội dung tinh thần Phật pháp, có thực tiễn trong cuộc sống thường ngày. Nếu mọi người buông xả giận dữ, sợ hãi, bất bình; đối xử bằng tâm từ bi rộng lớn đến tai nạn lần này thì người chết có thể buông xả các loại chấp trước ở thế gian, tâm ý khai ngộ sẽ được vãng sanh về cõi Phật. Người nhà cũng được sớm thoát khỏi ám ảnh đau thương và mọi người trong xã hội lại được thoát khỏi uy hiếp sanh tử vô thường, biết rõ sinh mạng hữu hạn, càng làm nhiều việc tích cực thì đời người càng có ý nghĩa. Phần đông người bình thường đều sợ bệnh. Họ tìm đủ mọi cách để trốn tránh nó. Nhưng nhìn theo quan điểm của Phật giáo, khi người bệnh bặng các bác sĩ không chữa được, thuốc thang vô hiệu thì họ hoảng loạn, sợ hãi, chỉ có khổ càng thêm khổ, chẳng giúp được gì. Chi bằng bệnh nhân thanh thản đối diện nó, bằng lòng chấp nhận nó; một khi đối diện nó thì liền buông xả. Điều này giống như cầm trong tay củ khoai lang nóng, muốn bỏ xuống mà không đành, vậy làm thế nào? Đành phải cắn răng tìm cách giữ lại nó; sau khi cầm nó mãi, tay bạn sẽ quen dần, cũng không còn cảm thấy khoai lang nóng nữa, cho nên bỏ xuống hay không bỏ cũng không sao cả. Khi tôi ở Mỹ, có một bà vợ đến tìm tôi khóc lóc. Bà nói “Thưa Thầy! Chồng con đã mất tích hơn nửa năm, nay bổng xuất hiện; anh ra đi không một lời từ biệt, té ra anh đến sống chung với người phụ nữ khác. Con nghĩ anh đã chết, nên tâm trạng con dần dần tìm được sự thăng bằng, không ngờ xảy ra việc thế này; quả là con sắp điên mất, con muốn giết chết anh ta.” Tôi hỏi “Giết chết anh ta rồi, chị làm thế nào? Con cái sẽ ra sao?” “Con mặc kệ, con sẽ dắt con của con đi tự sát luôn.” “Chồng của chị phạm sai lầm, còn chị và con đều vô tội mà?” “Thưa Thầy! Thầy có dạy được chồng con không?” “Chồng chị không đến, tôi không thể dạy được; cho dù chị kéo anh ta đến đây mà anh ta không tin tôi thì tôi cũng không giúp được; nhưng tôi có thể dạy chị xử lý việc này như thế nào. Đức Phật dạy mọi người phải nhắc đến để buông xả’. Cho nên chị phải buông xả tâm giận dữ với chồng. Chị phải dũng cảm gánh trách nhiệm một mình nuôi dạy con cái; lại còn vận dụng tâm từ bi tha thứ cho chồng chị và người phụ nữ kia.” Nghe tôi nói, chị bực bội không chịu “Như thế thì không công bằng, con không bằng lòng; con của con mang họ của anh ta, tại sao con giúp anh ta để nuôi con?” “Lẽ nào con cái không phải con của chị? Anh ta không làm tròn bổn phận người cha, chị cũng không thể không làm tròn bổn phận của người mẹ. Vả lại, thế gian này việc không công bằng, không hợp lý rất nhiều; có người có thể cải thiện; có người không thể nào đoán được, chúng ta không quản lý được họ. Nếu như mỗi người tự quản lý mình tốt, mỗi người đều làm tròn bổn phận thì việc không công bằng sẽ giảm bớt.” Khoa học kỹ thuật phát triển, chẳng qua là nâng cao đời sống hưởng thụ vật chất, tuy nó đem lại cho con người thuận lợi rất nhiều, nhưng cũng làm cho tâm linh con người cảm thấy trống rỗng, khoảng cách giữa người với người càng ngày càng xa. Người ngày nay đều rất bận rộn, nhưng chính vì bận, nên chúng ta cần thời gian rảnh; không nên cho rằng lợi dụng thời gian ngồi thiền, niệm Phật là lãng phí thời gian. Ngược lại, nó có thể giúp chúng ta nâng cao hiệu suất làm việc và sự phán đoán chính xác, đối với sự việc đều biết theo lập trường khách quan. Bằng không, chúng ta vừa bị ngoại cảnh kích động liền đánh mất lập trường khách quan thì quá trình xử lý công việc sẽ sai lầm đủ điều mà tự mình không biết. Thực ra, kiếm tiền hay không kiếm tiền, có một nửa phải nhìn người kinh doanh có nỗ lực hay không; phương hướng đúng hay sai; còn lại một nửa là dựa vào phước báu. Trên thực tế, một người kinh doanh thành công, thông thường ai cũng có một kỹ thuật để dùng người, vẫn có năng lực quyết sách, phán đoán chính xác, nghị lực kiên quyết, quán sát nhạy bén biến đổi thị trường để cân nhắc,… Tất nhiên, phải có phước báu mới làm được. Người có thông minh, trí tuệ mà không có phước báu, giỏi lắm chỉ kiếm được một ít tiền lời. Tôi nói như thế, chúng ta không cần lo tính toán, có tiền lời hay không có lời, mà thuộc về phần còn lại là do có phước báu hay không. Do đó mà giới trẻ không dám tự mình sáng lập sự nghiệp. Thực ra, tôi luôn khuyến khích hoài bão lớn của giới trẻ, nên đứng ra tạo dựng sự nghiệp, nhưng điều kiện trước tiên là phải ở trong phạm vi làm được, sưu tập tư liệu, chuẩn bị tốt. Nếu chúng ta có nắm chắc thành công 50% trở lên thì tiến hành nhé! Cho dù có thất bại cũng làm cho mọi người tâm phục, khẩu phục. Nếu trước khi xảy ra sự việc, chúng ta không dành thời gian sưu tập tư liệu để học hỏi, cũng không tính toán nguyên nhân hậu quả rõ ràng, ngay cả một chút cũng không nắm chắc, chỉ nói mà không làm, thì sẽ tự mình chuốc lấy khổ não vớ vẩn; thế thì không nên oán trời, cũng không được trách người. 2. VIVU review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Cuốn này tuy mỏng nhưng mình lại đọc rất chậm. Ban đầu đọc đôi khi lơ đễnh cảm tưởng như đang đọc cuốn “Logic học” hồi còn đi học. Đọc chậm, đọc đi đọc lại, nghiệm ra những điều quý giá. III. Trích dẫn sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Trích đoạn sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Nếu như chúng ta không phát giác thiên chấp của mình, thì sẽ bị những điều tốt xấu che lấp, cũng chính là cố chấp giá trị tiêu chuẩn của mình là đúng, nên không sợ gì, không cần suy xét hoàn cảnh bên ngoài. Con người sống ở đời thường có rất nhiều phiền não. Tinh thần căn bản của Phật pháp là phải dạy mọi người đoạn trừ phiền não. Đoạn như thế nào? Có rất nhiều phương pháp. Khi chúng ta truy cứu nguồn gốc phiền não thì sẽ phát hiện có một loại phiền não, chính là theo lập trường chủ quan của mình, không thể đổ thừa hoàn cảnh bên ngoài, hoặc người chung quanh đồng ý. Mỗi người đều hi vọng được người khác tiếp nhận, thậm chí hay khống chế người khác; nhưng có rất ít người bằng lòng tiếp nhận ý kiến của người khác, lại không nói được lí do khống chế người khác. Như thế, sẽ xảy ra sự mâu thuẫn, xung đột giữa người với người, giữa người với hoàn cảnh. Có một cặp vợ chồng, sau khi kết hôn nhiều năm, sống rất hạnh phúc với nhau, nhưng vẫn phải li hôn. Khi họ làm thủ tục li hôn, cả hai người đều rất buồn, ngay bản thân họ cũng nghĩ không ra, rõ ràng tình cảm của hai người còn rất sâu nặng, làm sao có thể đi đến tình cảnh này? Nguyên nhân sức khỏe người vợ rất yếu không chịu được gió; cho dù thời tiết rất nóng chị cũng không chịu được một chút gió, chị không chịu được máy lạnh, cũng không chịu được quạt máy, ngay cả cửa sổ chị cũng không dám mở. Nhưng ngược lại, người chồng thì rất sợ nóng, không có máy lạnh thì không ngủ được. Cho nên, mặc dù tình cảm vợ chồng vẫn còn sâu nặng, nhưng họ không thể sống chung với nhau; cuối cùng, đành phải chia tay mỗi người mỗi ngả. Đây là bi kịch của đời người, cũng là việc bình thường của con người. Nếu như chúng ta không thể phát giác thiên chấp của mình thì sẽ bị những điều tốt xấu che lấp, cũng chính là cố chấp giá trị tiêu chuẩn của mình là đúng nên không sợ gì, không cần suy xét hoàn cảnh bên ngoài. Do đó, khi hợp tiêu chuẩn với mình thì khởi tâm ưa thích, còn không hợp tiêu chuẩn thì khởi tâm chán ghét. Tâm phân biệt này chính là nguồn gốc của phiền não. Phật pháp chỉ dạy chúng ta thường quán sát ý nghĩ nhỏ nhặt của mình, đừng bị nó che lấp; bất luận cảnh giới bên ngoài thay đổi như thế nào, nhưng tinh thần vẫn không bị lay động. Như thế thì chúng ta đoạn trừ được phiền não. Quán sát thiên chấp của chính mình …… Trên đây là một trích đoạn hay trong sách Sống Đạo Giữa Đời Thường. Nếu các bạn thấy hay và hữu ích thì đừng quên mua sách giấy để ủng hộ Tác giả và Nhà xuất bản nhé! Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè! Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu! Skip to content Ma Thuật Giữa Đời Thường – Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long Bài viết Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long thuộc chủ đề về Ma Thuật Giữa Đời Thường đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, hãy cùng XÂY DỰNG LÂM ĐỒNG tìm hiểu Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long trong bài viết hôm nay nhé ! Mời bạn Xem video Ma Thuật Giữa Đời Thường Giới thiệu về Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long Tham khảo thêm tin tức về Ma Thuật Giữa Đời Thường tại Wikipedia Nếu có bắt kỳ thắc mắc nào về Ma Thuật Giữa Đời Thường hãy cho chúng mình biết nhé, mọi câu hỏi hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình hoàn thiện hơn trong các bài sau nhé! Bài viết Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long được mình và team tổng hợp từ nhiều nguồn. Nếu thấy bài viết Ma Thuật Giữa Đời Thường giúp ích cho bạn thì hãy ủng hộ team Like hoặc Share nhé! Hình ảnh về Ma Thuật Giữa Đời Thường Hình ảnh giới thiệu cho Ma Thuật Giữa Đời Thường Tham khảo thêm những video khác về Ma Thuật Giữa Đời Thường tại đây Nguồn tham khảo từ khóa Ma Thuật Giữa Đời Thường tại Youtube Thống kê về video Ma Thuật Giữa Đời Thường Video “Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long” đã có 2522 lượt xem, được like 16 lần, chấm sao. Kênh Ngô Thanh Tùng đã dành nhiều công sức và thời gian để hoàn thiện clíp này với thời lượng 000536, mọi người hãy share clip này để ủng hộ tác giả nhé. Từ khoá cho video này Vương Linh Nghệ Sĩ Giữa Đời Thường Trai Long Hồ Ở Miền Quê Vĩnh Long, [vid_tags], Ma Thuật Giữa Đời Thường, Ma Thuật Giữa Đời Thường, Ma Thuật Giữa Đời Thường, Ma Thuật Giữa Đời Thường Nguồn Ma Thuật Giữa Đời Thường Tại Google Đây là một thuật ngữ vốn đã lỗi thời từ lâu và do đó có rất nhiều nhiếp ảnh gia thuộc trường phái này không thích điều đó. Họ coi họ đơn giản chỉ là nhiếp ảnh gia, thế ảnh đầu tiên chợt thoáng qua trong suy nghĩ khi nhắc tới thuật ngữ nhiếp ảnh đời sống là tấm của một người lạ bước xuống phố ở thành phố như New York, London hoặc dĩ nhiên là toàn bộ của nhiếp ảnh đời thường nhưng đây chỉ là một phần trong số đó và nó có thể gây ra sự bối rối về ý nghĩa thực sự của nhiếp ảnh đời thường và cách nó được thực photography là loại nhiếp ảnh về cuộc sống và bản chất con người một cách chân thực nhất candid photography. Đó là một cách để chúng ta mô tả mọi việc diễn ra xung quanh ta và cách ta như là nhiếp ảnh gia liên hệ tới chúng thế nào. Chúng ta chọn lọc những gì chúng ta thấy để tìm những khoảnh khắc làm chúng ta thích thú và để sau đó chia sẻ với những người khác. Nó như là mơ mộng giữa ban ngày cùng với chiếc máy ảnh bức ảnh không cần phải có con người trong đó mới được gọi là bức ảnh đời thường. Nó không cần được chụp trong thành phố hoặc trong một khu chợ đông đúc. Nó có thể được chụp ở bất cứ đâu và có thể miêu tả gần như mọi thứ miễn là nó không có sự sắp đặt trước. Nó có thể là một tấm hình tại bữa tiệc nướng của gia đình hoặc ở giữa đại lộ trong thành khi nhiều người nghĩ thuật ngữ này lỗi thời thì nó cũng có mặt tích cực mà tôi nghĩ đã bị bỏ qua. Đường phố Street là những nơi công cộng và đông người nhất. Street photography là một thể loại nhiếp ảnh dễ tiếp cận nhất. Ai cũng có thể thực hiện được. Bạn không cần một chiếc máy ảnh đắt tiền. Bạn không cần một studio lớn, ánh sáng chuyên nghiệp hoặc người mẫu đẹp. Chúng ta đều có những thứ đó ngoài kia rồi và nó tùy vào chúng ta khám phá ra cách chụp được và mang nó về ra, trong khi chất lượng chuyên môn luôn luôn quan trọng với mỗi loại nhiếp ảnh thì điều này không cần thiết trong street photography trong cùng một cách. Bức ảnh tự nhiên hoặc phong cảnh cần phải rõ ràng và sắc nét. Nó thường có thể in được ở các khổ lớn cùng với chất lượng tốt. Đối với những dòng này bạn có thể chọn một địa điểm hoàn hảo, đóng khung nó một cách hoàn hảo nhất, chọn các thiết lập và trang bị tốt và tiếp tục trở lại cho tới khi bạn có được ánh sáng hoàn hảo nhiếp ảnh đời thường thì ngược lại, tấm ảnh đẹp nhất về cuộc sống của bạn có thể ngay trước mắt bạn trên đường đi uống cà phê buổi sáng. Sự ngẫu hứng, vô tình chính là yếu tố chính. Đó là lý do tại sao những hình ảnh có hạt, lấy nét sai sẽ luôn luôn không phá hỏng bức ảnh. Đôi lúc có thể và chúng ta phải hướng tới việc thành thạo chuyên môn nhưng những lúc khác chúng có thể them vào một chút “thật” của khoảnh khắc đó. Thỉnh thoảng những khiếm khuyết này có thể thực sự cải thiện bức ảnh đây là những quyết định không thể được dạy. Nhiều cái là vô tình và bản năng. Đó là lý do tại sao bạn không thể mua hoặc đọc để “master” được nhiếp ảnh đời thường. Bạn cũng ở cùng trình độ với mọi nhiếp ảnh gia khác. Thứ duy nhất giữa ta và họ là thời gian dành ra trải nghiệm những khó khăn, chờ đón những khoảnh khắc ấn tượng xảy ra, và cải thiện khả năng của mình và mang nó trở về với Đạo đức và vượt qua nỗi sợ bản thânHãy đừng làm cho thể loại nhiếp ảnh nghe có vẻ dễ dàng quá – Nhiếp ảnh đời thường là một dạng xâm phạm, đôi lúc có thể rất đáng sợ với các chủ thể. Chụp ảnh mọi người một cách chân thực thường nghĩa là bạn không cần sự cho phép của họ trước là thứ bạn sẽ phải chấp nhận khi tham gia vào thể loại này. Đối với mỗi tấm bạn chụp, dù cho đẹp hay hấp dẫn tới đâu thì vẫn có khả năng mà chủ thể đó có thể không thích thấy nó. Một vài người có thể thích nhưng cũng có nhiều người thì là giá trị đạo đức của street photography. Đa số chúng ta làm điều này vì chúng ta thích con người và chúng ta thích khám phá, bắt trọn nền văn hóa. Máy ảnh chỉ là một cách để đem về những khoảnh khắc chúng ta thấy và tận hưởng. Những ảnh này có giá trị – cả giá trị lịch sử và hiện tại. Khi bạn nhìn vào những tấm hình từ thập niên 1920, 1950, 1970 hoặc thậm chí từ 15 năm trước thì đâu là những tấm hình thú vị nhất?. Thường thì đó là những cái về con người và văn hóa. Đây là những tấm hình mà nhiều người thấy thích bởi vì có nhiều giá trị văn hóa trong sợ là một trong những rào cản khó nhất cần vượt qua đối với các tân binh và những tình huống khó xử về mặt đạo đức này thậm chí có thể làm nó trở nên khó khăn hơn nhiều lần. Bạn hãy nhớ rằng việc bị bắt không phải lúc nào cũng nghĩ về lần đầu trở thành trò cười trên sân khấu và việc nó quan trọng thế nào để thoát ra khỏi tình trạng đó ngay lần đầu tiên để mà không phải lo lắng về nó sau này. Tương tự, nó cũng là một khoảnh khắc quan trọng khi bạn nói chuyện với ai đó sau khi chụp ảnh họ lần nhớ là điều này sẽ không xảy ra thường xuyên. Nhưng bạn muốn tự tin và thoải mái với những gì bạn sẽ nói nếu có ai hỏi bạn đang làm gì. Tôi sẽ nói rằng tôi là một nhiếp ảnh gia đang thực hiện dự án chụp ảnh văn hóa và mọi người ở New York và tôi nghĩ họ sẽ trông thật ấn tượng nịnh là chính. Nếu họ hỏi sâu hơn, tôi sẽ giải thích hơn và kể họ nghe rằng tôi không cố ý làm họ không thoải mái và rằng tôi vui khi xóa những hình ảnh này nếu họ muốn. Chỉ 2 lần thôi, tôi có bao giờ phải xóa ảnh khi một người yêu cầu một cách lịch sự chưa. Đây là những cách khá hay để tránh xung nhiên là bạn không cần xóa hình rồi, đó là quyết định của bạn. Tôi tham gia vào thể loại này vì tôi thích con người và nếu họ thực sự không thoải mái lúc đó thì tôi có thể quyết định xóa vì lợi ích của họ và lương tâm của ai đó bắt bạn, hãy thừa nhận. Đừng tỏ ra hiếu chiến. Ngay cả nếu đó là quyền hợp pháp của bạn, bạn không cần phải sử dụng như là lời biện hộ. Bạn không cần phải cãi gì hết. Hãy chắc chắn giữ một nụ cười trên mặt dù có chuyện gì đi giếm là rõ ràng có lợi cho street photography, vì nếu mỗi người chú ý bạn đang chụp thì nó sẽ làm mọi thứ rất tốn thời gian và khó khăn hơn. Tuy nhiên hãy nhớ rằng bạn cố hành động một cách kín đáo bao nhiêu, bạn sẽ càng trông kì cục bấy nhiêu. Đôi lúc, trở nên rõ ràng và chụp ảnh một cách trực tiếp có thể là chiến lược ít gây ra khó xử nhất. Bạn càng rõ ràng bao nhiêu thì mọi người sẽ ít nghĩ bạn đang làm điều gian bấy nhiêu. Cuối cùng, hãy cân nhắc bắt đầu ở nơi nào đó nhộn nhịp như là tại lễ hội hoặc chợ. Nếu bạn đang tập tành thì hãy tới nơi có nhiều người để mà ít bị chú ý hơn. Đây là một cách hay để vượt qua khó khăn ban đầu vì khi bạn tiến bộ hơn, bạn có thể di chuyển tới những nơi hoàn toàn khác Luật pháp và street photographyTất cả các quốc gia đều có các bộ luật khác nhau và nhiếp ảnh đời thường không xin phép được xem là trái luật ở vài nơi. Vài nước còn cấm nữa trong khi các nhiếp ảnh gia khu vực khác có thể quyết định lờ luật. Ở vài nước, nhiếp ảnh gia đời thường sẽ tiếp tục chụp những bức ảnh chân thực nhưng chỉ ảnh mà mặt người không dễ nhận ra Mỹ và Anh thì không có quyền riêng tư ở nơi công cộng. Điều này có nghĩa là bạn có thể chụp ảnh bất cứ ai một cách hợp pháp ở nơi công cộng. Về tài sản cá nhân luật này áp dụng được nhưng nhiều nhiếp ảnh gia chọn cách phớt lờ ý định nghĩa của thuật ngữ nơi công cộng có thể khác nhau ở một số nước. Thường nó sẽ là công viên, lề đường, con đường, những nơi đông người trong các tòa nhà và các nơi tương tự. Những nơi được xem là riêng tư ví dụ như cửa hàng, nhà thờ, trường học và tòa nhà văn có thể sử dụng ảnh chụp được ở những nơi công cộng cho các mục đích nghệ thuật mà không cần sự cho phép của người mẫu. Có nghĩa là bạn có thể bán chúng như những bản in nghệ thuật hoặc ví dụ minh họa cho sách hoặc thiệp. Tuy nhiên bạn không thể sử dụng chúng cho mục đích thương mại hoặc quảng cáo mà không có sự cho phép của bất cứ ai trong hình. Bạn không thể sử dụng để quảng cáo sản phẩm và bạn không thể sử dụng trong bất cứ trường hợp nào có thể chống lại người trong hình mà không đúng sự quyền hợp pháp, bạn cũng nên nghiên cứu khu vực bạn dự định tới để mà có thể khám phá ra việc thực hành nhiếp ảnh đời thường ở đó ra sao. Ở vài nơi thì rất là dễ để tác nghiệp trong khi ở nơi khác mọi người sẽ khó chịu. Một trong những lý do mà New York là một thánh địa cho street photography là bởi vì mọi người đã quen với việc thấy máy ảnh cũng muốn đánh giá mọi người trước khi quyết định chụp họ. Thường thì không đáng để chụp những ai trông hung dữ hoặc có vấn đề về tinh thần. Hãy dùng sự phán xét của mình và nếu con tim của bạn kêu không thì hãy chờ lần sau. Có nhiều cơ hội Một ít tip quan trọng nhất giúp bạn bắt đầuChúng tôi sẽ bao gồm vài khái niệm chuyên ngành về street photography sau nhưng tôi muốn bạn bắt đầu với một ít tip quan trọng để xem xét khi bước ra khỏi cửa. Đây là những cái tôi nghĩ có thể giúp ích cho bạn tốt nhất tôi có thể chỉ bạn là tìm một địa điểm đẹp và chờ ở đó. Nếu bạn chỉ chụp khi bạn đang đi dạo, bạn sẽ đi qua vài nơi rất đẹp nhưng chỉ cho bạn một chút khoảnh khắc để chụp được ảnh đẹp ở đó. Thay vì vậy, hãy tìm địa điểm trước và sau đó chờ khoảnh khắc thích hợp. Bằng việc ở tại một nơi bạn có thể tập trung sự chú ý vào việc quan sát và sự phối hợp với camera sẽ nhanh hơn. Cuối cùng, mọi người sẽ tiến vào không gian riêng tư của bạn thay vì bạn tiến vào không gian của họ. Nó tạo ra một sự khác biệt đáng kể để chụp những tấm hình đẹp theo một cách thoải mái nhất cho đôi vô cùng đơn giản tiếp theo liên quan tới việc chụp hình cái mà đa số nhiếp ảnh gia làm theo bản năng. Thử và chụp hình xem. Lần thứ 2 bạn chụp, bạn sẽ ngay lập tức di chuyển camera ra khỏi mắt một chút. Đây là cái mà những tip này làm rối mọi người, nhất là sau khi bạn chụp ảnh họ rồi. Thay vào đó, sau khi chụp ảnh, hãy giữ camera ở đó cho tới khi chủ thể rời khỏi khung hình của bạn. Nó sẽ làm người ta nghĩ bạn đang chụp nền đằng sau và họ chỉ đi ngang qua hoặc sẽ làm họ bối rối và bỏ đến, cân nhắc chụp trong cuộc sống hằng ngày của bạn, gần nơi bạn sống. Thường là quan niệm sai lầm khi nghĩ rằng bạn chỉ có thể tác nghiệp ở những nơi nổi tiếng hoặc bạn sẽ có nhiều bức đẹp hơn nếu bạn tới New York. Điều đó không đúng. Những nhiếp ảnh gia giỏi nhất có thể chụp ảnh đẹp ở bất cứ đâu và ở đó không cần phải là nơi có dân cư đông đúc để có thể chụp được những bức ảnh thú vị. Thực ra, nó cũng mang lại lợi thế cho bạn bởi vì bạn sẽ không có nhiều đối thủ cạnh muốn nói về điểm này hơn và để bạn thử bài tập này. Nghĩ về những nơi ít thú vị nhất gần nơi bạn sống để chụp. Tới đó và ép mình khám phá ra cách chụp những bức ảnh Thiết bịBạn có thể chụp thể loại này đẹp thực sự với bất kì loại camera nào. Bạn có thể thực hiện với một chiếc SLR và ống kính zoom dài và bạn cũng có thể làm được điều đó với camera trên điện nhiên, thiết bị khác nhau sẽ có những lợi thế khác nhau. Một ống kính zoom sẽ cho bạn cơ hội rõ ràng hơn ở các khoảng cách khác nhau nhưng sẽ nặng hơn, gây chú ý hơn và vướng víu hơn. Ống prime sẽ hạn chế bạn với ảnh ở một khoảng cách cố định từ camera nhưng nó cũng nhẹ, tự do và thích hơn khi sử sáng di chuyển sẽ cho bạn nhiều sự linh hoạt hơn. Máy ảnh mirroless, micro four thirds hoặc thậm chí camera trên điện thoại sẽ cho phép bạn chụp ảnh dễ dàng hơn ở những nơi mà camera lớn dễ bị chú ý. Chúng nhẹ hơn và vì vậy sẽ vui hơn khi chụp, điều này cho phép bạn tận hưởng nhiếp ảnh ở bất kì tình huống mà bạn không thể đem theo máy SLR khi ống kính prime giới hạn bạn với độ dài tiêu cự nhất định sẽ thực sự cho bạn lợi thế lớn. Bạn sẽ bắt đầu thấy thế giới một cách trực quan hơn với độ dài tiêu cự đó và trong khi giới hạn sẽ ngăn bạn có thể chụp những bức hình nhất định, bạn sẽ trở nên giỏi hơn khi chụp những bức hình trong ngưỡng của khoảng tiêu cự đó. Vì vậy, bạn sẽ trở nên nhanh hơn và ngẫu hứng hơn với camera của Thiết lập cameraNhiều nhiếp ảnh gia chụp hình theo những cách khác nhau với thể loại street photography. Không có cách nào chính xác nhất nhưng có vài nhân tố cần cân nhắc. Nếu bạn đã chụp cùng một cách trong một khoảng thời gian dài, tôi sẽ xem xét việc thoải mái thử nhiều cách chụp khác nhau để thoát ra khỏi vùng an toàn của mình. Điều này có thể có ích khi chuyển đổi sang mọi thứ trong thời gian nhiếp ảnh gia chọn cách có nhiều bokeh trong tất cả ảnh của họ. Đây là một cách ổn để chụp nhưng bạn cũng phải nhớ rằng trong những thể loại chuyển động nhanh của thể loại nhiếp ảnh Candid, nếu bạn chụp ở f/ và bạn lấy nét chậm một chút, bạn có khả năng sẽ hủy hoại tấm hình đó. Sẽ khó khăn hơn khi chụp ảnh với nhiều chủ thể tại những độ sâu khác nhau. Bằng cách chọn làm mờ đi xung quanh, bạn cũng sẻ loại bỏ đi được vài phạm vi và khung nền từ tấm ảnh, cái mà có thể lấy đi ý nghĩa của câu chuyện đang được những lý do này, tôi thường cố chụp ở độ sâu nhiều nhất có thể. Tôi thấy rằng với nhiều loại tình huống khác nhau bạn có thể gặp bất thình lình trong street photography, chiến lược này cho phép bạn thành công hơn bình trọng nữa là phải vô cùng chú ý đến tốc độ màn trập nhiều hơn là với các dòng nhiếp ảnh khác nơi bạn chủ thể của bạn không di chuyển. Bạn cần tốc độ màn trập nhanh hơn để bắt được cử động của mọi người. Tôi thích sử dụng tốc độ 1/250 trong bóng râm và 1/400 hoặc 1/500 dưới ánh sáng mặt trời trực tiếp. Trong những trường hợp tối hơn, tôi chọn 1/160 và đôi lúc 1/ hãy tưởng tượng bạn đang loại bỏ độ sâu trường ảnh nhất có thể ra khỏi camera của bạn. Cách nào lý tưởng nhất khi thiết lập máy ảnh để đạt được điều này? Điều đầu tiên là cài đặt ISO. Bạn không nên sợ sệt khi nâng ISO lên cao. Ta cần noise ở đây. Hãy kiểm tra camera của bạn để thấy nó trông thế nào khi ở ISO cao không chỉ trên màn hình nhưng ở các khổ in khác nhau. Với các đời máy mới hơn, bạn có thể dễ dàng đặt ISO tới 1600, 3200 và vài cái thậm chí lên tới một chiếc máy ảnh kĩ thuật số với các dãy quang phổ được cải tiến ví dụ dòng Fuji X100, tôi đặt biệt thiết lập ở ISO 400 ngoài trời nắng, 800 trong bóng râm, 1600 trong bóng tối, 3200 vào hoàng hôn và 6400 vào buổi tối. Với mức độ ban đầu của máy kĩ thuật số, tôi có thể đặt 3200 vào buổi tối, 1600 lúc hoàng hôn và vân do để đặt ISO cao hơn là vì nó sẽ cho phép bạn có được tốc độ màn trập nhanh để bắt được những hành động và khẩu độ nhỏ hơn như f/8 hay f/11 để có được độ sâu trường ảnh nhiều nhất có cùng tôi sẽ đặt camera ở chế độ ưu tiên tốc độ. Bạn có thể chụp ở chế độ thủ công nhưng tôi thích chế độ ưu tiên tốc độ hơn bởi vì bạn sẽ thường xuyên chụp vào mặt trời một lúc nào đó và xa mặt trời lúc sau nên những cài đặt cần thiết này sẽ hoàn toàn khác nhau. Tôi không thích lúc nào cũng thay đổi các thiết lập mỗi khi chuyển sang một góc khác. Trong điều kiện ánh sáng nhất quán, trong nhà hoặc buổi tối, tôi sẽ chuyển sang chế độ chỉnh tay và đối với những ảnh tôi muốn tạo độ nông trường ảnh cao, tôi sẽ chụp với chế độ ưu tiên khẩu độ ở mức f/ và chọn ISO thấp Bố cục và ánh sángBố cục đối với street photography hoạt động tương tự như với các thể loại khác nhưng có một vài điều tôi muốn bạn suy xét. Thiết lập bố cục cho các bức ảnh đời thường giống với cách bạn làm với loại ảnh phong cảnh. Đánh giá khung cảnh và sắp xếp tất cả các yếu tố lại với nhau. Thay vì một cái cây ở đây và một ngọn núi ở đó, bạn có thể đặt một van lấy nước chữa cháy ở đây và một cái thang ở đó. Mỗi yếu tố đều quan trọng như ở thể loại phong cảnh truyền thống, dù cho nó là gì và nhiếp ảnh gia đời thường giỏi luôn có cách mang mọi thứ lại gần nhau một cách phù lúc chỉ cần một mình chủ thể là được và bạn sẽ muốn đóng khung nó lại hoặc blur phần nền đi, quên đi tất cả mọi thứ khác. Nhưng chỉ là thỉnh thoảng thôi. Nhiều nhiếp ảnh gia sẽ chụp với cách này 100% thời gian, đặc biệt khi mới bắt đầu nhưng đó là sai lầm. Cố nhìn xa hơn chủ thể chính và xem liệu coi bạn có thể kết hợp nó với các yếu tố khác để tạo ra một khung cảnh phức tạp hơn không. Bạn có thể tạo ra các mối quan hệ giữa các chủ thể để tạo thêm ý nghĩa cho tấm hình không? Dù bạn quyết định làm cho mọi thứ xung quanh nổi bật hay không thì bạn luôn luôn cần để ý tới chúng. Tôi muốn bạn cố ý quyết định không bao gồm các thành tố của phông nền hơn là không chú ý gì tới luôn muốn để mắt tới nguồn sáng chính. Vậy ánh sáng tác động tới chủ thể bằng cách nào và chúng ở đâu trong mối quan hệ với chủ thể đó? Làm cách nào nó tác động đến khung nền? Ánh sáng màu gì và có đa nguồn sáng hay không? Đây là những ý tưởng mà bạn sẽ thường xuyên chú ý với mọi thể loại nhiếp ảnh nhưng điều quan trọng cần hiểu được là street photography không có thời gian hay ánh sáng tốt nhất. Ánh sáng chói vào giữa ngày cũng sẽ đẹp như ánh sáng ấm thậm chí là ánh sáng bình minh hoặc hoàng hôn. Mặc dù vậy thì vẻ đẹp của street photography chính là cái sẽ dạy bạn cách làm việc với ánh sáng một cách nhanh vài nhiếp ảnh gia sẽ dùng đèn flash rời để chiếu sáng chủ thể và tách chúng khỏi nền đằng sau. Điều này có thể tạo ra một bức ảnh đẹp nhưng hãy nhớ rằng chiếu flash vào mặt người lạ có thể gây xung đột. Khi chiếu flash quá mạnh, nó có thể lấy đi cảm xúc thực tế trong bức ảnh, cái là tiền cảnh mà vài nhiếp ảnh gia thật sự muốn, nên đó là điều bạn phải quyết định. Một góc nhìn kì quái có thể là cái mà bạn đang tìm và trong trường hợp đó, đèn flash có thể là một vật có Các tip nâng caoBiểu hiện gương mặt và cử chỉKhi chụp ảnh mọi người, việc chụp họ đang đi xuống đường hoặc đứng tại một nơi là chưa đủ. Để đưa ảnh của bạn lên một trình độ cao hơn, người đó cần phải có một biểu hiện gương mặt cụ thể hoặc cử chỉ trong hình thái của con người, chúng ta cảm được những gì người khác đang cảm thấy thông qua biểu hiện khuôn mặt. Khi bạn đang chụp, một trong những điều bạn nên làm là chú ý tới mắt và biểu hiện của họ. Tương tự, bạn có thể thấy những nét tinh tế từ cơ thể họ, vậy nên hãy để mắt đến cách một người đang biểu lộ bản thân họ qua hình thái, tay, chân và bàn bất hoàn hảoVẻ đẹp của nhiếp ảnh đời sống thường nằm ở những chỗ không hoàn hảo. Bạn không cần cố và làm cho nó hoàn hảo bằng mọi cách. Ảnh bị noise, ảnh hơi bị lệch, một cái gì đó ở đâu đó lọt vô khung hình hoặc chiếu sáng lỗi là những ví dụ sẽ làm cho ảnh của bạn cảm giác rất thật. Trong khi bất cứ thứ gì cũng có khả năng phá hủy ảnh của bạn thì đôi lúc chúng có thể nhảy vào đủ để làm cho ta cảm giác như là khoảnh khắc tự nhiên. Vậy nên trong lúc bạn luôn nhắm tới việc điêu luyện tay nghề, hãy nhận ra rằng sự bất toàn có thể vô cùng có ích và thậm chí còn cần thiết nét khu vực Zone focusingLấy nét khu vực rất đơn giản để học, khá khó để thuần thục và rất nan giải để giải thích bằng cách viết chỉ mọi người cách làm dễ hơn nhiều. Về cơ bản, lấy nét khu vực là chiến thuật tắt chế độ autofocus và sử dụng lấy nét bằng tay. Khi thực hiện tốt, nó có thể cho phép bạn chụp được những hình ảnh sắc nét một cách nhất quán hơn trong nhiều tình tiêu là lấy nét trước ở một khoảng cách nhất định. Tôi đặc biệt chọn giữa 8 và 10 feet, đây là một khoảnh cách phổ biến nhất tôi thích chụp ảnh chủ thể của mình. Sau đó, khi chủ thể tiến vào vùng bạn đã lấy nét trước, bạn có thể nhấn nút chụp mà không phải lãng phí thời gian lấy thường lấy nét ở 35mm và rộng hơn mặc dù đôi khi tôi sẽ đẩy lên tới 50mm vào ngày nắng. Lý do cho việc này là bởi vì bạn càng zoom xa hơn thì bạn cần phải chính xác hơn với việc lấy nét để cho chủ thể sắc nét. Nó trở nên rất khó khăn để lấy nét khu vực hơn nét khu vực rất dễ thất bại ngay lần đầu. Nếu bạn không đo khoảng cách chính xác, bạn có thể dễ dàng lấy nét sai hoàn toàn. Bắt đầu lúc trời nắng dễ dàng hơn nhiều bởi vì với tiêu cự 35mm hoặc rộng hơn và khẩu độ f/11 tới f/16 thì sẽ tạo được độ sâu trường ảnh lớn hơn. Nên nếu bạn lấy nét sai một chút, chủ thể chính của bạn vẫn sẽ có thể và nên học cách lấy nét khu vực ở những trường hợp tối hơn và ở khẩu độ f/2. Dù vậy nó sẽ khó hơn rất nhiều nên hãy dành thời gian cho nó nhưng không phải là không làm được và cần luyện tập nhiều. Khi lấy nét tại khẩu độ nông hơn, bạn có thể học được cách di chuyển vòng tròn lấy nét mà không cần nhìn, nên nếu bạn lấy nét ở 10 feet và đối tượng xuất hiện cách 5 feet, bạn có thể di chuyển chỗ lấy nét theo bản năng với khoảng cách đó mà không mảy may nhìn đây là cách vận động viên bắn súng làm trước khi tự động nhắm ra đời. Đây là kĩ năng đỉnh cao nhất với lấy nét khu vực và cần thực hành rất nhiều nhưng không hẳn là quá khó để thành Nội dung và khái niệm của street photographyBước khó nhất trong tất cả là đoán ra xem bạn đang thực sự muốn chụp và tạo ra cái gì. Bạn muốn ảnh bạn nói về chủ đề gì và muốn chúng trông thế nào?Nếu bạn nhìn ảnh của bất cứ nhiếp ảnh gia đời sống giỏi – những người đã theo nghề lâu thì sẽ có nhiều sự nhất quán trong công việc của họ. Có thể chúng kéo dài qua toàn bộ dòng đời hoặc chỉ thay đổi trong các tác phẩm khác nhau nhưng chúng ở đó và nên được nghiên cứu để giúp bạn tìm ra cách cho riêng bản càng chụp lâu, bạn sẽ bắt đầu hiểu sâu hơn bạn đang hướng tới gì. Bạn sẽ bắt đầu thấy các kiểu ảnh mà bạn thích và bạn sẽ bắt đầu tìm kiếm chúng khi bạn đang chụp. Hãy nghĩ về cái bạn đang cố miêu tả với thể loại của mình. Lâu lâu, bạn sẽ có ngay những ý tưởng lớn nhưng thường thì sẽ mất nhiều thời gian cho chúng để hình thành và phát triển một cách tự cũng rất quan trọng đối với nhiều nhiếp ảnh gia. Trong khi nó không phải một khía cạnh cần thiết của street photography thì đây là một cách để đặt các bức ảnh không liên quan lại với nhau để tạo thành một câu chuyện lớn hơn. Theo ý kiến của tôi thì đây là lý do mà sách đã trở thành cách tốt nhất để giới thiệu về street photography. Mỗi bức ảnh nắm giữ sự quan trọng và ý nghĩa khi nằm xung quanh những tấm ảnh khác. Có nhiều khả năng trong cách bạn quyết định trưng bày tác phẩm của Chỉnh sửaĐây chỉ là nửa trận chiến để trở thành một nhiếp ảnh gia đời thường giỏi. Khi bạn ra ngoài chụp ảnh, tốt nhất là để mọi thứ tự nhiên, trở nên ngẫu hứng và lạc lối trong khoảnh khắc nhưng chỉnh sửa là lúc bạn bắt đầu thực sự nghĩ về tác phẩm của mình ở một góc nhìn lớn hơn. Đây là nơi bạn có thể khám phá các chủ đề và ý tưởng khi chúng bắt đầu hiện ra trong quá trình chụp ảnh của bạn. Đó là khi bạn có thể kết hợp các hình ảnh từa tựa nhau để tạo nên một câu chuyện lớn hơn. Đây là nơi bạn có thể phát triển phong cách cả về ngoại hình và nội dung. Bởi vì tất cả cái này, thời gian bạn đăt vào việc chỉnh sửa sẽ sau đó giúp bạn khi bạn ra ngoài chụp ảnh. Bạn sẽ chủ ý nhiều hơn bởi vì bạn có ý tưởng tốt hơn về cái bạn đang tìm kiếm và điều sẽ giúp bạn trở thành nhiếp ảnh gia giỏi nhắc sử dụng star rating và hệ thống bộ sưu tập của Lightroom để sắp xếp ảnh của bạn tốt nhất và để đặt chúng cùng một chủ đề lại với nhau. Hãy tìm ra sự nhất quán trong ảnh của mình và những tấm kết hợp tốt với nhau và tạo ra bộ sưu tập riêng cho chúng. Liên tục chấp nối, thêm, bớt ảnh và thay đổi thứ tự trong những bộ sưu tập mặt chuyên môn, khi chỉnh sửa, việc cân nhắc tới chủ nghĩa hiện thực quan trọng thế nào với thể loại đó rất cần thiết. Đúng thế, nhiều nhiếp ảnh gia tán dương khoảnh khắc kì dị và bất thường nhưng họ chỉ làm điều này khi chúng thực sự xảy ra. Street photography gắn liền với chủ nghĩa duy thực và một khoảnh khắc hư cấu không phải là bức ảnh đời sống thật. Tương tự, một bức ảnh mà bị chỉnh sửa quá mức để biến nó trông giả tạo sẽ giết chết tinh thần của street photography. Bức ảnh không cần phải hoàn hảo. Bạn không phải bao hàm mọi chi tiết chính và thừa. Trong khi bạn nên làm đủ quá trình hậu cảnh để làm cho nó trông phù hợp, hãy luôn luôn nhìn lại và nghĩ xem bạn có quá tay với nó Thuần thục nghiên cứu các nhiếp ảnh gia đời thườngBước cuối cùng là nghiên cứu công việc của các nhiếp ảnh gia đời thường khác. Đây là cái mà nên bắt đầu từ lúc mới tham gia để có được nguồn cảm hứng và để hiểu thêm về cái bạn có thể đạt được trong thể loại này. Xem xét ảnh của các nhiếp ảnh gia – người chụp ở nhiều địa điểm gồm thành phố lớn, nông thôn và ngoại ô. Hãy mua sách về nguyên lý nhất quán vì học từ định dạng sách cũng rất quan trọng. Có nhiều cuốn sách về thể loại này bạn có thể mua được ngoài những cuốn mắc tiền đặc biệt chú ý tới nhiếp ảnh gia đời thường mà bạn không thích ảnh của họ ngay lần đầu. Nhiều người sẽ ngay lập tức xem thường họ khi nhìn thoáng qua lần đầu mà không suy xét sâu hơn. Vấn đề với các bức ảnh đời sống là chúng thường khác biệt và lạ và không thể thực sự có nghĩa gì về việc nhiếp ảnh gia đang cố miêu tả bằng việc chỉ nhìn qua vài bức ảnh. Hãy đọc về lịch sử và địa điểm của nhiếp ảnh gia đó, nhìn qua nhiều portfolio của họ nhất có thể và sau đó cố tìm ra điều họ đang cố gắng nói đến. Đôi lúc bạn sẽ tự mình thấy được sự cảm kích hoàn toàn mới với các nhiếp ảnh gia này và sẽ dần thấy những thứ trong ảnh thoáng qua đầu bạn khi nhìn lần là danh sách những nhiếp ảnh gia khi bắt đầu nghiên cứu. Đây không phải một danh sách đầy đủ nhưng vừa đủ để giúp bạn bắt đầuHenri Cartier-Bresson Garry Winogrand Robert Frank Helen Levitt Lee Fredlander William Eggleston Walker Evans Daid? Moriyama Martin Parr Elliot Erwitt Joel Meyerowitz Mary Ellen Mark Bruce Davidson Saul Leiter Trent Parke Alex Webb Vivian Maier Bruce GildenTôi hi vọng bản hướng dẫn này đã trả lời được vài câu hỏi của bạn về thể loại này. Nếu bạn có những câu hỏi khác chưa được giải thích hoặc có bình luận gì thì hãy để lại ở phần bình luận phía dưới hãy ra ngoài và chụp ảnh thường xuyên nhất có thể và tận hưởng niềm vui của nó nào. Cuộc sống của hai vợ chồng công nhân nhiều vất vả. Làm tăng ca, mải miết kiếm tiền lo cho hai con khiến vợ chồng dần xa cách và thường xuyên cãi nhau. Lại thêm bệnh mất ngủ hành hạ suốt thời gian dài, người phụ nữ tưởng như cuộc đời đi vào bế tắc. May thay, chị đã lựa chọn một con đường giúp cải thiện sức khỏe và tâm tính. Tu luyện mở ra những trang mới tươi sáng trong cuộc đời của chị. Tâm tính và sức khỏe đề cao nhờ môn tu luyện được hàng triệu người yêu mếnHành trình tìm kiếm môn khí công trị bệnh tận gốc của thầy dạy võĐiều kỳ diệu trong gia đình Cha tôi từ một người hay đánh vợ con trở nên tốt bụng và nhường nhịn Tôi là một người phụ nữ không xinh đẹp, ít nói, có phần tự ti. Nhà nghèo nên tôi chọn con đường đi làm từ sớm, chủ yếu làm công nhân. Rồi tôi có gia đình, con cái nhưng cái tâm chẳng bao giờ thanh thản. Tôi ích kỷ, nhỏ nhen, oán hận, bất bình… Khi mâu thuẫn gia đình lên đến đỉnh điểm, tôi chao đảo, khụy ngã và không có cách giải quyết. May mắn có người khuyên tôi “hãy tìm và đọc một cuốn sách”. Tôi như bừng tỉnh. Và cuốn sách vô giá đó đã đưa tôi đến ánh sáng Phật Pháp. Từ đó tôi chân chính bước trên con đường tu luyện giữa đời thường, cuộc đời tôi sang một trang mới tươi sáng. 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân2. Con người tôi có đủ những thứ xấu3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách”4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôiTôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốtTu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lýTu tốt tại công ty5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân Tôi là Phạm Thị An, sinh năm 1989, quê tại Ninh Giang. Bố tôi mất sớm, mẹ tôi lam lũ nuôi chị em chúng tôi khôn lớn. Không muốn làm gánh nặng cho mẹ, tôi không thi đại học mà chọn đi làm công nhân. Tôi chuyển nhiều công ty, từ công ty may sang làm các công ty điện tử khác. Năm 22 tuổi, tôi lấy người chồng mà tôi yêu. Chúng tôi có một gia đình êm ấm với một bé gái đầu lòng và bé trai kháu khỉnh. Chồng tôi cũng là công nhân. Để tăng thu nhập, hai vợ chồng thay nhau làm tăng ca. Cuộc sống với chúng tôi mỗi ngày qua đi là đầu tắt mặt tối, đi làm miết kiếm tiền. Sáng vội đưa con cái đi học, chúng tôi có mặt tại công ty trước 8h và làm việc đến trưa. Nghỉ ngơi được một tiếng, lại bắt tay vào làm đến 7h30 tối nếu tăng ca mới về đến nhà. Thời gian còn lại tiếp tục những công việc trong gia đình. Công việc của công nhân rất vất vả, phải làm theo sản lượng nên chân tay hoạt động liên tục. Tôi làm đến tầm 3h chiều là người mệt mỏi, rã rời, hai bả vai đau như kim châm. Tôi mắc bệnh mất ngủ từ hồi thanh niên, khi sinh con lại càng mất ngủ nhiều hơn và phải dùng thuốc ngủ. Công việc thì khổ nhọc, thêm mâu thuẫn gia đình,… càng làm tình trạng bệnh mất ngủ của tôi thêm tồi tệ. 2. Con người tôi có đủ những thứ xấu Ngoại hình không xinh đẹp, cũng không có điều kiện trau chuốt, tôi sống giản dị. Bản tính thì ít nói, luôn trầm tư nhưng dịu dàng, có lẽ tôi sống nội tâm. Đi làm bất kỳ đâu, câu đầu tiên ai cũng nhận xét “sao em ít nói thế”. Có anh chị trong công ty ngạc nhiên bảo “nếu bạn này không tạo cơ hội cho bạn ấy nói chuyện, khéo bạn ấy tự kỷ mất”. Tôi cũng muốn thay đổi nhưng không làm được. Chồng tôi là người hiền lành, chiều vợ con nhưng dường như chưa đủ với tôi. Tôi chỉ nhìn vào điểm xấu của anh ấy, tôi luôn trách cứ anh ấy sao không tốt hơn. Cái tôi của tôi quá lớn, tôi tham lam và ích kỷ, không chịu lắng nghe anh nhưng lại bắt anh phải nghe tôi. Không hài lòng điều gì là tôi giận và chiến tranh lạnh với chồng hàng tuần, hàng tháng. Càng ngày cái tôi ích kỷ của tôi càng lớn, vậy nên vợ chồng thường xuyên cãi nhau… Cái giận ấy tôi đem cả vào giấc ngủ, dày vò bản thân, oán hận với chồng mà chẳng có được giấc ngủ ngon. Cơn giận nhiều khi lây sang cả con nhỏ, giận cá chém thớt, quát mắng con. Không khí gia đình phần nhiều khó chịu. Tôi biết mình xấu nhưng vẫn cho cái quyền trách cứ người khác. 3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách” Khi mâu thuẫn vợ chồng lên đến đỉnh điểm, tôi không dễ dàng tha thứ cho anh ấy, cuộc sống như rơi vào đường cụt. Trong một lần đi làm về, tôi không đủ sức lê thân về nhà, ngồi vạ vật ngoài đường. Mâu thuẫn gia đình và bệnh tật hành hạ khiến chị cảm thấy bế tắc. Chợt có người lại gần, hỏi han, trò chuyện với tôi. Chị nói “Dù em có đang buồn chuyện gì thì em nên tìm một cuốn sách và đọc nó, em sẽ quên đi tất cả”. “Ồ, một cuốn sách ư?”. Tôi như bừng tỉnh. “Chẳng phải mình có một cuốn sách Chuyển Pháp Luân dạy mình tu Phật mà”. Tôi đứng dậy, cảm ơn chị và về nhà ngay. Tôi làm các việc cho xong sớm, rồi tìm lại cuốn sách, tôi bắt đầu ngồi đọc. Càng đọc tôi càng hiểu hơn về thế giới nhân sinh quan, tôi hiểu tại sao tôi lại khổ và bị mất ngủ như vậy. Cách đây hai năm tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân này, nhưng lúc đó không đặt tâm, sau khi sinh con tôi cũng quên mất. Giờ đây, khi đau khổ, va vấp với cuộc đời tôi ngộ Đạo. Những gì thắc mắc trước kia nay có lời giải, tôi nhìn lại mình và hiểu rằng chính mình cần thay đổi tích cực. Tôi cần buông xuôi, coi nhẹ, không tự trách mình mà học cách tha thứ, học cách biết nghĩ cho người khác…Lúc này tôi hiểu Đại Pháp và Sư Phụ đã cứu vớt cuộc đời tôi… Đọc sách hàng ngày giúp chị An thay đổi suy nghĩ và tâm tính. 4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôi Đọc Pháp của Sư Phụ tôi mới hiểu mình chưa làm tròn bổn phận của người vợ. Chuyện bé luôn xé ra to, không hài lòng với chồng điều gì là tôi luôn đòi bỏ chồng. Chồng tôi nói một tôi phải cãi vài câu, cuộc sống vợ chồng luôn cãi vã nhau thật mệt mỏi… Tôi không muốn tiếp tục sống như thế nữa, tôi tu luyện để cải biến từ chính tôi. Tôi phải học chữ Nhẫn, Nhẫn chẳng có thì Thiện cũng đâu còn. Chỉ khi tu luyện tôi mới hiểu nếu có lòng khoan dung, nhẫn nại, thiện lương, biết nghĩ cho người khác sẽ làm tan biến mọi mâu thuẫn và đau khổ. Tôi từng ngày, từng bước thay đổi chính mình, thực hành đúng theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn giữa đời thường, mọi điều theo đó ngày trở lên tốt đẹp hơn. Tôi thấy mình thật may mắn vì biết đến Đại Pháp. Đại Pháp đã cứu gia đình tôi, cho chúng tôi cơ hội được quay trở lại những tháng ngày hạnh phúc. Tôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốt Tôi vui vẻ trở lại. Mọi công việc trong gia đình tôi gọn gàng, thu vén, chăm nom cho các con chu đáo. Thay vì quát con, tôi luôn nhẹ nhàng, dùng lời lẽ, đạo lý giúp con hiểu. Tôi cũng cho con gái lớn đọc Pháp, cùng con chia sẻ, cùng thực hành Chân Thiện Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Con gái tôi cũng thay đổi nhiều cháu ngoan, hiểu chuyện hơn… Tu luyện giúp chị An dạy dỗ con cái tốt hơn, biết định hướng cho bọn trẻ làm người theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn. Với chồng, tôi học cách tha thứ và quên đi tất cả, chỉ nhìn điểm tốt của chồng, sửa lỗi sai bản thân. Mỗi ngày tôi thay đổi một chút. Ban đầu tôi thường tranh cãi đôi câu, dần dần tôi chỉ cười và lắng nghe anh nói. Cũng có lần không kìm chế được, tôi nói đôi câu, sau nghĩ lại thấy mình sai. Tôi nói “Anh ơi, vừa nãy em cãi mấy câu là em sai đấy, em đã không nhẫn, lúc đó không nói được xin lỗi, giờ em xin lỗi nhé”… Ban đầu chồng tôi không hiểu điều gì xảy ra, tự nhiên thấy vợ đọc sách, tập luyện và thái độ lại thay đổi. Anh không cấm nhưng cũng không cho tu luyện, mặt lúc nào cũng khó chịu và dùng nhiều cách ngăn cản. Anh cố tình đưa con lên phá rối mỗi khi tôi ngồi đọc sách, hoặc sai tôi làm các việc không còn thời gian tập luyện… Dần dần thấy tôi thật sự thay đổi nhờ tu luyện, anh đã có cái nhìn tích cực về Đại Pháp. Thấy vợ thay đổi tốt lên, anh cũng tu chí và buông bỏ điều xấu kia. Hạnh phúc thực sự đã quay trở lại với gia đình tôi. Tu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lý Ở với bố mẹ chồng không tránh khỏi va chạm. Mỗi lần mẹ nói những câu khó chịu, tuy tôi không cãi lại nhưng trong tâm khó chịu. Giờ là người tu luyện tôi không khó chịu nữa, tôi nghĩ lại thấy mẹ nói đúng, mình sai và tôi sửa. Mẹ tôi nghĩ lại cũng thấy mình sai và có những lời nói lại với tôi, hai mẹ con vui vẻ. Tôi thấy đúng là khi mình nhẫn được, dùng thiện tâm để đối đãi thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Với mẹ đẻ tôi thường có nhiều bất đồng trong giao tiếp cũng như các vấn đề thường ngày trong cuộc sống. Mẹ cũng buồn tôi nhiều chuyện. Khi bước vào tu luyện mẹ tôi không thích và nói nhiều câu khó nghe, tôi rất khó chịu. Nhưng tôi nghĩ “sao mình lại thế nhỉ, là người tu luyện sao mình không nhẫn được”. Từ lần sau về quê, mẹ nói gì tôi đều lắng nghe, những việc mẹ làm chưa đúng tôi từ tốn giải thích. Tôi dùng tâm thiện để chia sẻ với mẹ, mẹ cũng trầm tĩnh lắng nghe. Khoảng cách giữa hai mẹ con rút ngắn lại và giờ mẹ tôi cũng bước vào tu luyện. Tu tốt tại công ty Tôi thường hay khó chịu khi người khác làm việc nhẹ hơn tôi. Công nhân làm theo dây chuyền, khi phối hợp không tốt, nhiều người phản ứng khá thô lỗ. Thay vì chịu ấm ức như trước thì nay tôi vui vẻ, luôn mỉm cười với mọi người. Nhiều người chứng kiến có trêu tôi “sao em này hiền thế”, tôi chỉ cười nói “nhịn một tí có sao đâu ạ”. Khi biết tôi là người tu luyện, họ nói “ừ, em này tu được chữ nhẫn hay nhỉ”. Có những người vừa buông lời chửi, nhưng tôi thiện tâm đối đãi, vẫn chào hỏi vui vẻ. Họ cũng ngạc nhiên nhưng dần có cái nhìn thiện cảm với tôi. Chị An và những người bạn công nhân của mình. Công việc của người công nhân vất vả nhưng nhờ hàng ngày chăm chỉ luyện công nên thân thể tôi luôn tràn đầy năng lượng. Tôi chủ động và hoàn thành tốt mọi công việc được giao mà không phàn nàn như trước. Tôi làm việc với một tinh thần hăng say, không biết mệt mỏi. Chị An là một công nhân bình thường nhưng may mắn hơn rất nhiều người vì đã có duyên tu luyện để nhận những lợi ích cả về thân và tâm. Có em nói “chị An tu luyện Pháp Luân Công hình như là rất khỏe đúng không? Em rất ít khi thấy chị ốm vặt “. Tôi đã nói cho em ấy, cũng như nhiều người biết thêm về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, những lợi ích có được khi thực hành tu luyện. Mọi người đều vui vẻ tiếp nhận và có cái nhìn thiện cảm với tôi. 5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cần phải đọc sách và luyện công. Năm bài tập luyện công mất 2 tiếng. Còn đọc sách không có giới hạn thời gian, rảnh lúc nào đọc lúc ấy. Để luyện đủ năm bài, cũng giống như bao đệ tử Đại Pháp khác phải đi làm chúng tôi chọn tập sáng sớm. Chúng tôi dậy sớm hơn, 4h sáng luyện đến 6h là xong. Ban đầu dậy sớm khá ngại nhưng dần thành quen. Luyện xong 5 bài công pháp thì cả ngày tràn đầy năng lượng, làm việc không biết mệt mỏi. Có em trong công ty nhận ra “chị An từ ngày tu luyện khỏe ra thì phải, chẳng thấy chị mệt ốm bao giờ”. Đó là lợi ích lớn nhất của tu luyện. Các bệnh của tôi đều đã khỏi, giờ tôi luôn tràn đầy năng lượng làm việc. Công việc tuy bận rộn nhưng chị An vẫn sắp xếp thời gian luyện công hàng ngày. Đọc sách thì tùy theo thời gian mỗi người. Cái chính là tĩnh tâm đọc, đọc nhiều hay ít đều có hiệu quả. Cuốn Chuyển Pháp Luân là cuốn thiên thư, mọi kiến thức nhân loại, vũ trụ đều ở trong đó. Việc đọc sách giúp tôi hiểu ra đạo lý, biết cách tu tâm dưỡng tính nên tôi mới thay đổi được bản thân. Còn việc tu tâm thì không cần thời gian, tu giữa đời thường, thời thời khắc khắc đều tu… Tôi thấy rằng việc tu luyện là tùy duyên. Mỗi chúng ta biết đến Pháp Luân Công, biết môn này tu Phật thì cũng là cái duyên rồi. Cuộc đời tôi thật sự may mắn khi tu luyện Đại Pháp. Tôi trân quý cơ duyên này và cố gắng tu cho tốt. Các bạn đọc câu chuyện của tôi cũng là cái duyên và mong rằng bạn trân quý. Tôi sẵn lòng kết nối, chia sẻ với những ai quan tâm. Số điện thoại của tôi 098 8658231.

ma thuật giữa đời thường